Hũ Mật Ngọt - 蜂蜜罐

22/05/2023 15:42 7.11 K lượt truy cập

Chia tay không do dự
Chương 1

Báo cáo

Yêu nhau năm năm, bỗng một hôm tôi đọc được một dòng tin nhắn trên điện thoại của bạn trai: [Nếu như không có bạn gái, anh sẽ thích em chứ?]

Anh ta chỉ đáp lại một chữ: "Sẽ."

Tôi đưa đoạn nhật ký trò chuyện ấy cho anh ta.

Sau một hồi im lặng, anh ta dụi đầu thuốc lá.

“Anh đã nói rồi, cô ấy chỉ là đồng nghiệp thôi, anh cũng đã hứa sau này sẽ không xảy ra chuyện gì với cô ấy, như vậy còn chưa đủ sao?”

Lúc nói ra lời này, trên mặt anh ta không có biểu cảm gì hết nhưng trong giọng nói lại không hề che dấu sự thất vọng và tự trách.

Vào giây phút đó, tôi nhận ra dường như tôi không quen biết người này.

-------

Trong lúc nửa mê nửa tỉnh, tôi nghe thấy có người mở cửa, chậm rãi đi về phía giường.

Hơi thở quen thuộc phả vào mặt, tôi ngồi dậy, vòng tay qua cổ Giang Lăng.

Khi môi anh ta còn cách môi tôi vài centimet thì anh ta chợt quay đầu tránh nụ hôn của tôi.

Hành động vô thức này khiến tôi và anh ta đều sững sờ trong giây lát, cũng khiến tôi hoàn toàn mất ngủ.

Có lẽ là muốn tránh sự xấu hổ, Giang Lăng giật mạnh cà vạt và đi thẳng vào phòng tắm.

Không lâu sau, trong phòng tắm truyền đến tiếng nước tí tách.

Gần đây Giang Lăng luôn tăng ca rất nhiều, thường xuyên về nhà muộn.

Nghĩ có lẽ anh ta bận rộn đến nỗi không có thời gian ăn cơm, nên sự xấu hổ và phiền muộn vừa rồi của tôi cũng vơi đi một nửa.

Tôi tìm kiếm điện thoại của mình, vẫn là gọi đồ ăn cho anh ta trước vậy.

Lúc này tôi mới nhớ ra điện thoại của mình vẫn đang sạc pin ở trong phòng khách.

Tôi quay đầu lại, thấy điện thoại di động của Giang Lăng tùy tiện ném ở bên gối.

Không suy nghĩ nhiều, tôi cầm lên, chọn một quán anh ta hay lui tới gần đây để gọi một bát mì hầm xương.

Sau khi gọi đồ ăn, tôi định tắt màn hình thì Meituan gửi cho tôi một thông báo nói rằng đơn hàng mua giúp đã được giao.

Thông tin đơn hàng cho thấy đó là một gói đường nâu và một hộp giảm đau bụng kinh Điền Thất.

Ngay sau đó, trên màn hình hiện lên một tin nhắn WeChat: "Thuốc giảm đau rất hữu dụng, cảm ơn nhé."

Tôi choáng váng, ngón tay lơ lửng trên màn hình, phải mất một lúc lâu mới nhấp vào được.

Lần trò chuyện cuối cùng là nửa giờ trước.

Giang Lăng: "Vừa rồi khi em quay về, sắc mặt trông không được tốt lắm."

Bên kia trả lời bằng một biểu tượng cảm xúc đáng thương.

Giang Lăng: "Anh đã làm xong bản kế hoạch rồi."

Bên kia rất nhanh đã trả lời: "Được, vậy ngày mai em có thể ngủ thêm một lát, đến công ty muộn hơn rồi."

Giang Lăng: "Ừ."

Không lâu sau, Giang Lăng lại hỏi: "Vẫn ổn chứ?"

Bên kia không trả lời lại.

Năm phút sau, Giang Lăng lại gửi thêm một câu: “Anh mua cho em mấy món đồ, mấy ngày nay chú ý giữ ấm.”

Giang Lăng không đặt chú thích cho cô ta, nhưng nhìn vào ảnh đại diện và nội dung trò chuyện, thì có thể thấy rõ ràng.

Cô ta là Châu Toàn.

-------

Lần đầu tiên tôi nghe thấy cái tên Châu Toàn là vào một tháng trước.

Hôm đó Giang Lăng đi xem phim với tôi, xem được một nửa, tôi nhận thấy anh ta hơi lơ đễnh.

Khi tôi quay sang nhìn anh ta một lần nữa, phát hiện anh ta đang cúi đầu nhìn vào điện thoại di động của mình, với nụ cười nhàn nhạt trên môi, giữa lông mày là trạng thái thư giãn.

Tôi nhìn anh ta, do dự một lúc mới hỏi: “Anh đang nhìn cái gì vậy?”

Giang Lăng vẫn cúi đầu, trong giọng nói có chứa ý cười: "Châu Toàn."

Bầu không khí đóng băng trong giây lát.

Đó là lần đầu tiên tôi nghe thấy cái tên "Châu Toàn" từ miệng Giang Lăng.

Tốc độ nói chậm rãi, tên của cô ta rất dễ chịu khi đặt ở trên đầu lưỡi.

Anh ta dường như nhận ra điều gì đó, đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn tôi.

Sau khi nhìn tôi hai giây, anh ta đưa điện thoại cho tôi và nghiêm túc giải thích.

"Châu Toàn là đồng nghiệp mới trong công ty, cô ấy rất nghiêm túc với công việc của mình. Anh chỉ coi cô ấy như một hậu bối để dẫn dắt thôi."

Tôi chăm chú nhìn vào màn hình điện thoại.

Cô gái trong video hình như đang tổ chức sinh nhật, có người bôi bánh kem lên mặt cô ta, song cô ta không thèm quan tâm mà còn cười toe toét.

Có thể thấy cô ta là một cô gái có tính cách rất tốt.

"Video do đồng nghiệp gửi vào trong nhóm, vừa nãy anh cũng chỉ tiện ấn vào xem chút thôi."

Giang Lăng nắm tay tôi thật chặt, hơi ấm rất rõ ràng, giọng nói trước giờ vẫn luôn dịu dàng: “Nam Nam, tin anh.”

Tôi quan sát anh ta rất lâu, anh ta có vẻ điềm tĩnh, không hề giống như đang nói dối.

Thế nhưng không hiểu sao nụ cười vừa nãy của anh ta cứ hiện lên không ngừng trong tâm trí tôi.

Chúng tôi không nói một lời nào cho đến khi bộ phim kết thúc.

Không ngờ rằng, hóa ra tất cả mọi chuyện đều đã được báo trước.

Danh sách chương

Tên
Cập nhật
Lượt truy cập
27/05/2023 11:34
8810
26/05/2023 11:59
6486
26/05/2023 11:56
6202
25/05/2023 16:53
6583
25/05/2023 16:35
6506
24/05/2023 17:24
6365
24/05/2023 17:16
6017
24/05/2023 16:55
5877
23/05/2023 11:41
6002
23/05/2023 11:14
6285
22/05/2023 15:50
5346
22/05/2023 15:42
7078

Bình luận

Nội dung liên quan